top of page

RÒM - Quyết tâm giải thích cho được 3000 câu hỏi "Tại sao..." trong phim

  • Writer: CiBoong
    CiBoong
  • Oct 9, 2020
  • 7 min read

Updated: Mar 8, 2021

Ròm giống như một tác phẩm văn học trong SGK. Đọc xong không đọng lại gì nhiều, cho đến khi buộc phải ngồi phân tích từng chi tiết một.


Cách đây đúng một tuần một ngày, mình với đứa bạn bước ra khỏi rạp phim sau hơn một tiếng đồng hồ nhẫn nại dán mắt vào màn hình. Trước khi đi xem, một đứa đã thấy nhiều feedback chê dở và muốn kiểm chứng xem tại sao người ta lại chê dở, còn một đứa không thèm đọc feedback vì tin tưởng vào uy tín của "giải thưởng cao nhất tại LHP Busan" và cả vào khả năng cảm thụ nghệ thuật của bản thân :)). Kết cục, hai đứa đã xử (gần) hết combo bắp rang bơ + snack + nước nhưng vẫn khá hoang mang vì chưa tìm ra được ý nghĩa sâu sắc của bộ phim :")).


Uhmmm, mình chính là đứa không thèm đọc feedback đây. Vì tràn đầy tin tưởng như vậy nên mình muốn thử tự phân tích lại từng chi tiết mình thắc mắc trong Ròm, hẳn là trong đó phải ẩn chứa một (vài) giá trị nào đó thì bộ phim mới được giới chuyên môn đánh giá cao vậy chứ. Và lần này, để tăng độ khó, mình sẽ viết theo cảm nhận cá nhân trước khi xem bất kì một kênh review nào.

Chủ đề xuyên suốt bộ phim về việc "chạy để tồn tại, chạy để hướng tới tương lai" thì đã được nêu rõ ngay từ trailer rồi nên mình sẽ không ý kiến gì thêm nữa. Mình sẽ thử lý giải 3000 câu hỏi "Tại sao..." mà mình đặt ra trong suốt 79 phút ngồi coi Ròm. Let's gooo!


Xém quên nhắc: SPOILER ALERT!!! Mọi người nên cân nhắc xem phim trước khi đọc nhieee.


#1000. Tại sao bà Ghi thương Ròm như vậy nhưng rốt cục vẫn lấy cắp tiền của nó?


Ngay từ phân cảnh chung đầu tiên của hai người, bà Ghi đã xuất hiện như vị cứu tinh bất đắc dĩ của Ròm. Mặc kệ việc sắp trễ giờ xổ số, bà Ghi một mực bắt thằng Phúc phải vớt Ròm lên mới nhận tập số đề. Chắc không phải vì bà thương Ròm đâu, bà còn chưa thấy mặt Ròm vì nó đang lặn ngụp muốn ngộp nước dưới sông cơ mà; bà bảo là không muốn có người chết đuối ảnh hưởng tới chỗ làm ăn của mình. Thế nhưng hành động tiếp sau đó lại chứng tỏ hóa ra bà Ghi có thấy thương thằng Ròm thật, hoặc bà biết rõ tính khí ngang tàng của thằng Phúc nên nhìn ra ngay là Ròm bị ăn hiếp. Bà trả tiền cho cả hai đứa (tiền có đều nhau không thì mình không nhớ :")) ) sau khi quát thằng Phúc không được quýnh lộn với thằng Ròm nữa.


Những ngày sau đó, chính bà Ghi là người đã tận tình chăm sóc cho Ròm. Bà nấu cho nó ăn một tô hủ tíu ngon lành cành đào, bà lấy thuốc cho nó uống, đưa nó đi bệnh viện khám trong khi gia cảnh cũng chả khấm khá gì. Chưa hết, khi biết được Ròm đang tìm ba má thì bà còn thật tâm hứa sẽ giúp nó. Bà đối xử với Ròm tử tế đến nỗi có một khúc làm mình tưởng bà Ghi chính là mẹ ruột thất lạc của Ròm thật.


Thế nhưng đến đoạn cao trào lúc cả khu chung cư chìm trong biển lửa, bà Ghi lại quyết định lấy cắp hết số tiền để dành của Ròm. Bà cũng có một thoáng lưỡng lự khi soi thấy bức tranh Ròm nguệch ngoạc vẽ cả gia đình đấy, nhưng rồi vẫn không ngăn được hành động phản bội lòng tin của đứa trẻ mình đã cưu mang suốt thời gian qua. Suy cho cùng, bà cũng khổ như bất kỳ ai trong khu trọ xập xệ này, thậm chí có khi còn khổ hơn vì bà đã sống tử tế nhưng vẫn bị người ta nhẫn tâm lấy hết tài sản. Bà thương Ròm chứ, nhưng bà còn phải tự thương bản thân và thương cho đứa con đang mắc bệnh ung thư của mình nữa. Trong phân cảnh cuối cùng của nhân vật này, bà Ghi giấu vội cuộn tiền, lặng lẽ quay người tắt ngọn đèn dầu đi, đồng thời tắt luôn cả cái niềm tin trong sáng đã nảy nở trong Ròm.


#2000. Tại sao bị chơi xấu hết lần này đến lần khác nhưng Ròm vẫn giao du với Phúc?

Đây là câu hỏi khiến mình thắc mắc nhất trong suốt bộ phim. Theo cái đầu óc nhớ nhớ quên quên của mình thì Ròm bị thằng Phúc chơi xấu hết thảy 4 lần. Lần đầu là bị lừa đẩy xuống sông khi chèo qua nhà bà Ghi, lần thứ hai là bị đổ oan khi phát hiện ra bà Ba tự tử, lần thứ ba là bị bắt nhốt khi Ròm đang được mọi người tin tưởng cho ghi đề, và lần thứ tư là lúc cướp tiền của Ròm ở những cảnh quay cuối cùng. Đó là chưa kể vô số lần Phúc cậy mình nhanh nhẹn mà sẵn sàng thượng cẳng tay hạ cẳng chân để giành khách với Ròm.

Tụi nó giành giật, ganh đua nhau, đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán để sinh tồn. Thế nhưng sau ngần ấy lần, mắt tụi nó vẫn lấp lánh khi kể cho nhau nghe chuyện gia đình và cái ước mơ tào lao muốn làm họa sĩ với vũ công. Tại sao lại thế?



Thực tế mà nói thì có khi do thằng Ròm nó "lành tính" quá thật. Nó biết thằng Phúc hay chơi xấu chứ (lúc qua sông để tới nhà bà Ghi vẫn nhất định ôm chặt bọc giấy ghi đề), nó cũng cay cú lắm chứ (kiên quyết choảng nhau đến chết sống); nhưng chắc vì nó hiểu thằng Phúc cũng khổ như mình nên không có để bụng lâu. Và nó cũng hiểu rằng chúng là "người thân" duy nhất của nhau, phải nương vào nhau mà sống chứ không thì biết bầu bạn với ai bây giờ. Không chỉ riêng nó, cả thằng Phúc cũng thấy không thể thiếu Ròm được. Phúc ranh ma và ngang tàng như thế nhưng cũng không đành lòng bỏ mặc Ròm đang dựa tường ngủ say tít bên vệ đường.


#3000. Tại sao có một phân cảnh góc máy lại chao nghiêng chóng mặt quá nè?

Sau vụ cháy kinh hoàng ở khu chung cư, Ròm chẳng còn nơi nào để ở. Nó lang thang trên phố, đi đi lại lại mà không biết nên làm gì hay tới đâu. Mình đặc biệt ấn tượng với phân cảnh này vì góc máy chao nghiêng chắc cũng tầm 15 giây nên chóng mặt thật sự chứ chả đùa :")).

Góc máy chao nghiêng như chính cuộc đời bấp bênh muốn dập cho Ròm chao đảo vậy. Thế nhưng nếu để ý một chút, dù cho có bấp bênh bập bềnh như nào thì Ròm vẫn bước về phía trước. Đạo diễn đã cố ý để hướng đi của Ròm luôn là hướng lên, như kiểu khi tàu Titanic chìm thì bước chân của nó vẫn vững chãi hướng về phía mũi thuyền í.

Ròm biết mình khổ, nó chấp nhận điều đó với thái độ nhẹ nhàng chứ không hề oán trách lấy một câu. Nó chấp nhận nhưng đồng thời lấy đó làm lý do để vươn lên chứ không phải thả trôi cho số phận. Ròm biết mình khổ, nhưng nó biết mình sẽ không khổ cả đời, bởi điều quan trọng nhất nó đã làm được ngay từ đầu, đó chính là tin vào bản thân mình.


Mình thấy đoạn này chill nhất bộ phim á <3



Kết

Mặc dù không đọc feedback trước khi đi xem nhưng mình đã đoán đúng Ròm là một bộ phim "khó coi". Thực lòng khi biết Ròm thuộc đề tài xã hội, mình đã mang mức kỳ vọng khi xem Joker Parasite ra rạp để rồi sau đó lại khá thất vọng.

Nhịp phim nhanh và gọn gàng, góc quay nghiêng độc đáo, âm thanh cực đã tai và diễn xuất khá tự nhiên. Vậy tại sao Ròm lại không hợp thị hiếu của mặt bằng chung khán giả Việt? Mình nghĩ có lẽ là vì Ròm đã quá/rất đời thường (không biết nên dùng "quá" hay "rất" vì mình cũng không chắc đây là điểm yếu hay điểm mạnh nữa). Nếu như hai đối thủ nặng ký tại giải Oscar lần thứ 92 là Joker Parasite trực tiếp đặt hai giai cấp giàu - nghèo sát cạnh nhau để làm bật hẳn lên mâu thuẫn xã hội thì người xem Ròm chỉ có thể nhìn thấy một phía cuộc sống của những con người ở dưới đáy. Công bằng mà nói, Ròm đã làm khá tốt trong việc truyền tải rất thật khía cạnh này.


Không có nổ súng ngay trên sóng truyền hình hay bạo loạn đẫm máu như Joker, không có những chi tiết châm biếm đến rợn người hay cầm dao chém giết hết sức tàn nhẫn như Parasite. Xem Ròm, cuộc sống đời thường vốn dĩ đơn giản thế thôi nhưng cũng đủ đau khổ và mất mát rồi.

Tự nhiên đến hôm nay ngồi gõ cái bài này xong mới cảm thấy 70k tiền vé ủng hộ cho nền điện ảnh nước nhà xứng đáng ghê :")) Cám ơn Tony Tọt đã tài trợ túi bắp nổ phomai ngon nghẻ cho đỡ buồn tay buồn miệng :))


Chuẩn bị nói câu này nghe giống như mấy anh chị vlogger mình hay xem nhưng mà... "Mình rất muốn biết ý kiến của mọi người như nào về bộ phim này á, hãy để lại bình luận bên dưới nhie" :")).

Còn bây giờ mình sẽ xem Phê Phim và anh Nguyễn Hữu Trí review phim đây, để xem ý kiến của mình có giống người ta miếng nào không :D.


Tạm biệt và hẹn gặp các bạn ở bài viết tiếp theooo! <3


P.s: Bài viết tuần này sẽ không kèm nhạc nhưng có cái này hay lắm nè.




Comments


Anchor 1
Anchor 2

©2020 by ciboong_121. Proudly created with Wix.com

bottom of page